Ca dao về các quan hệ xã hội

Ca dao về các mối quan hệ trong xã hội: quan hệ làng xóm, quan hệ bạn bè, quan hệ địa vị xã hội, người giàu, người nghèo.

Ai ơi gương vỡ khó hàn,
Chỉ đứt khó nối, người ngoan khó tìm.

Bạn bè là nghĩa tương tri,
Sao cho sau trước một bề mới nên.

Bạn nghèo thuở trước chớ quên,
Vợ cùng kham khổ, chẳng nên phụ tình.

Bộ Binh, Bộ Hộ, Bộ Hình,
Ba bộ đồng tình bóp vú con tôi.
Bộ chi? Bộ xấu, bộ tồi,
Đã ăn hối lộ, còn đòi vú non?

Bổn phận ở với láng giềng,
Là nơi kề cận ấm êm cửa nhà.
Ăn ở sao cho được thuận hòa,
Đừng tranh hơn thiệt, rầy rà chẳng nên.
Đôi bên là kẻ thân quen,
Trong cơn tắt lửa tối đèn có nhau!

Cây cao thì gió càng lay,
Càng cao danh vọng, càng dày gian nan.

Chim quyên xuống đất cũng quyên,
Anh hùng lỡ vận cũng nguyên anh hùng.

Cơm ăn chẳng hết thì treo,
Việc làm chẳng hết thì kêu láng giềng.

Con ơi nhớ lấy câu này
Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan.

Con vua thì lại làm vua,
Con sãi ở chùa thì quét lá đa.
Bao giờ dân nổi can qua,
Con vua thất thế lại ra quét chùa.

Con vua thì ở đất vua,
Ra đi một bước phải mua đất làng,
Đò dọc phải sợ đò ngang,
Ngụ cư phải sợ dân làng chánh tri.

Cồng cộc bắt cá dưới ao,
Cha mẹ mày giàu đám giỗ đầu heo.
Cồng cộc bắt cá dưới sông,
Mấy đời cháu ngoại giỗ ông bao giờ.

Dẫu là lọng cả ngựa cao,
Cũng nên bước xuống mà chào bạn xưa.

Đừng nài lương giáo khác dòng,
Vốn đều con cháu Lạc Hồng khi xưa.

Giúp nhau khi đói mới hay,
Nói chi bù cặp những ngày ấm no.

– Hỡi cô cắt cỏ đồng mầu!
Chăn trâu cho khéo làm giầu cho cha.
– Giàu thì chia bảy chia ba,
Phận em là gái được là bao nhiêu!

Mẹ cha công đức sinh thành,
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.

Mười năm rèn luyện sách đèn,
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.

Muốn sang thì bắc cầu Kiều,
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.

Nghèo giữa chợ chẳng ai han hỏi,
Giàu đầu non nhiều kẻ viếng thăm.

Người trên ở chẳng chính ngôi,
Khiến cho kẻ dưới chúng tôi hỗn hào.

Nhà có láng giềng nhà,
Đồng có láng giềng đồng.

Nhiều quan thêm khổ thằng dân,
Nhiều giàu thì lại chết trân thằng nghèo.

Phượng hoàng ở chốn cheo leo,
Sa cơ lỡ vận phải theo đàn gà.
Bao giờ gió thuận mưa hòa,
Thay lông đổi cánh lại ra phượng hoàng.

Quốc kêu réo rắt trên ngàn,
Gà rừng táo tác gọi con trên đồi.
Lạnh lùng thay láng giềng ôi,
Láng giềng lạnh ít, sao tôi lạnh nhiều.

Sáo đói thì sáo ăn đa,
Phượng hoàng lúc đói cứt gà cũng ăn.

Sông sâu còn có kẻ dò,
Lòng người nham hiểm ai đo cho cùng.

Trống reo thì mõ cũng reo,
Sông khô biển cạn, chiếc thuyền chèo lơ ngơ.
Bạn thương không, nói thiệt ta chờ,
Để chi xuống bút uổng tờ giấy niêm.

Tin tức - Tags: